»Sài Gòn se lạnh …Sài Gòn sáng nay chợt se lạnh. Cái lạnh hiếm hoi của mảnh đất sôi động
khiến lòng người chùng xuống. Tôi đẩy khung cửa sổ ra tận hưởng chút
khí trời lành lạnh, nghe đám lá nhỏ lao xao nô đùa theo làn gió. Từng
chùm cát đằng khoe màu áo tím mong manh nồng hơi sương, đóa sen trắng
lẻ loi nghiêng mình bên hồ nước nhỏ. Có chút gì đó buâng khuâng đến lạ.
Sự bình yên của trời, của đất khiến không gian như dừng lại, nỗi nhớ
nhung đưa ta tìm về bên em…
Sài
Gòn sáng nay lãng đãng sương mai khép mình theo làn gió nhẹ miên man
chở giọt nắng sớm khiến ta nhớ em đến nao lòng. Hơn nửa đời người loay
hoay tìm kiếm, chợt ngoảnh lại thấy “gió heo may” chớm về. Số phận xui
khiến ta gặp em giữa triệu người ngược xuôi tất bật, trái tim lãng tử
chợt dậy sóng lênh đênh. Em đến bên ta nhẹ như cơn mưa chiều ấy… Có em
bên đời, cuộc sống với ta thi vị hơn, những lo toan đời thường tan theo
tiếng cười trong trẻo của em…
Đã một thời ta mãi tìm kiếm những
gì không thuộc về ta. Thật lạ, con người thường chỉ biết quý những gì
đã mất, người ta luôn tìm hạnh phúc ở những nơi xa xôi mà không biết
rằng hạnh phúc luôn hiện hữu bên mình.
Sài Gòn sáng nay se lạnh.
Cái lạnh mơn man…Bên gốc si già của quán nhỏ ven đường mình ta làm vị
khách sớm, vài chiếc lá nhỏ buông mình trong gió. Gửi em vài dòng tin
nhắn, dẫu biết em sẽ về nhưng sao lòng vẫn thấy nao nao. Ngước nhìn ánh
ban mai nơi chân trời vươn mình, đám lá nhỏ rì rầm lời yêu thương như
nói hộ lòng ta…
Cám ơn cuộc đời. Những khó khăn của hôm qua cho
ta biết quý trọng những gì em đã mang đến hôm nay: Tình yêu, lòng tin
và sự chân thành. Hãy sống, hãy cho, hãy hiến dâng những gì có thể cho
cuộc đời và ta sẽ nhận được điều ta mong đợi…
giacmotuoiteen.cow.vn